Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Làm sao đây. Ba chữ này trở thành vấn đề cô nghĩ nhiều nhất mỗi ngày. Mặc dù là như vậy, cô cho đến bây giờ cũng không nghĩ đến bán đứng tôn nghiêm của mình để đổi lấy gì đó, nếu như bị mẹ biết được, nhất định cũng không hy vọng cô làm như vậy, cho nên mỗi một đồng tiền của cô đều là sạch sẽ. Đường Uyển đứng ở trong sân thượng khóc không thành tiếng, điện thoại trong túi áo rung lên, rất lâu mới phát hiện ra, là bác sĩ trưởng của mẹ gọi đến, cô không dám chậm trễ, hấp tấp lau đi nước mắt nhận: “Alo, bác sĩ Vương.” “Tiểu Đường à?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trung niên điềm đạm: “Là thế này, không phải sáng nay cô đã nộp đủ phí phẫu thuật rồi sao, bên này tôi xem xét sắp xếp phẫu thuật gần nhất, kết hợp với tình huống của mẹ cô, chuẩn bị xác định thời gian phẫu thuật một chút, cần phải gặp mặt nói chuyện với cô một chút, bởi vì phương án chúng ta cũng đã xác định xong, vẫn luôn đợi phí phẫu thuật, đã..” “Đợi, đợi một chút!” Đường Uyển nghe được một nửa, vội vàng cắt lời ông ta: “Ông nói phí phẫu thuật đã nộp đủ sao?” “Đúng thế, sáng hôm nay mới nộp, không phải cô nộp sao?” Đường Uyển có chút thất thần, cảm thấy là bệnh viện nhầm lẫn: “Bác sĩ Vương, có phải ông nhìn nhầm rồi không, tôi không nộp tiền, người nhà tôi cũng không nộp tiền.” Bác sĩ Vương ngừng một chút, nhìn lướt qua biên lai điện tử trên máy tính: “Không thể nào, bên này tin tức thu vào đã có rồi, mẹ của cô Vương Thu Phương, đúng thế mà.” Đường Uyển không chút hưng phấn, cũng không vui vẻ, chỉ làm cảm giác không thể giải thích được, 1 tỷ 2 đó, người thân trong nhà cũng không có ai có thể lấy ra được số tiền đó, bạn bè thì càng đừng nhắc đến, làm sao có thể nộp đủ… Cô nghĩ mãi không ra: “Bên phía nộp tiền có thông tin gì không?” “Tôi xem một chút…” Bác sĩ Vương kéo lên trên một chút: “Bên này thể hiện là nộp bằng tiền mặt, không có thông tin người gửi.” Lúc này, Đường Uyển càng thêm không hiểu sao rồi: “Nhưng mà…” “Trước cô đừng nhưng mà nữa, chuyện tiền bạc cô quay lại hỏi người trong nhà, trước đến bàn bạc một chút thời gian phẫu thuật đi.” “Được, bây giờ tôi sẽ đi qua.” Cúp điện thoại, Đường Uyển không dừng bước đi qua văn phòng của bác sĩ Vương, trên đường cô vẫn luôn suy nghĩ số tiền kia đến từ đâu, lúc đi ra cũng không nhìn đường, không cẩn thận va vào một bức tường người, cô luôn miệng nói xin lỗi: “Thật xin lỗi…” Đối phương cũng không nói gì, khoát khoát tay đi. Đường Uyển đứng lên, vừa muốn bước đi, đột nhiên có tia sáng lóe lên trong đầu, nhớ đến ngày đó ở sân bay đụng phải Mã Thiên Xích, chợt, cả người cô cứng đơ tại chỗ, cơ thể giống như bị đẩy vào hầm băng, toàn thân lạnh buốt. Cô đột nhiên có một suy nghĩ không thực tế, chẳng lẽ là người đàn ông kia. Cô nhớ lại đêm đó ở quán bar, anh ép hỏi mình là ai, hơn nữa còn hỏi bệnh viện đó, lúc ấy cô đã cảm thấy không yên lòng, không biết vì sao người nà lại hỏi cẩn thận cái này, bây giờ nhớ lại, là bởi vì như thế sao? Nhưng mà 1 tỷ 2, đối mặt với một người phụ nữ làm anh ta không thoải mái, anh ta cứ vung tay cho mình như vậy? Đường Uyển nghĩ thế nào cũng không ra, nhưng mà chuyện này khả năng lớn nhất quả thực là người đàn ông kia vì mình trả khoản phí này, cô có một sự hoảng hốt không biết từ đâu ra, lúc đi về phía văn phòng, lấy điện thoại ra gọi cho người quản lý quán bar đã block trước đó. Điện thoại vang lên không mấy giây đã có người nhận, còn chưa nói gì chợt nghe thấy lời nói giấu dao giấu gậy của quản lý: “Ai u tiểu tổ tông của tôi, cô lại nhận điện thoại, cô có biết…” Đường Uyển không có kiên nhẫn nghe anh ta nói xong, lập tức cắt ngang: “Quản lý, có chuyện muốn nhờ anh.” “Chuyện gì thế?” “Người đàn ông lúc trước anh bảo tôi đi quán bar cùng đó, nếu như sau này anh ta lại đến….” Cô hơi ngừng lại, cắn răng nói: “Nhờ anh nói cho tôi biết.” Quản lý sửng sốt một chút, vốn còn đang nghĩ phải nói thế nào với cô, không ngờ Đường Uyển lại chủ động, lúc này đồng ý: “Không có vấn đề, nhất định sẽ giúp cô làm được!” “Cảm ơn.” “Không cần khách…” Lời còn chưa dứt, điện thoại đã bị cúp, nhìn mấy chữ cuộc gọi kết thúc, quản lý khinh thường xuy một tiếng: “Giả bộ thanh cao cái gì, còn không phải gấp gáp muốn bị chơi.”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận